Đêm giao thừa bị cả nhà chồng chỉ trích vì về Tết muộn

Hoa kết hôn được gần 1 năm. Là dâu mới trong nhà nên cô biết trọng trách của mình quan trọng như thế nào, đặc biệt cô lại là dâu trưởng.

Thế nhưng, từ khi yêu và cưới Tùng, Hoa đã không được lòng nhà chồng vì cô ít nói. Bản tính cô từ bé vốn vậy, ngại giao tiếp, rụt rè và mau nước mắt. Có lẽ vì vậy mà bố mẹ chồng không ưa cô chút nào. Thậm chí, đôi lần mẹ chồng còn nói thẳng ra với cô rằng: “Mặt lúc nào cũng cứ lầm lì như vậy thì ai mà quý được”.

Nhiều lúc, Hoa cố bắt chuyện, cố nghĩ ra điều để hỏi thăm mỗi khi gọi điện về quê nhưng cô chưa nói hết câu, mẹ chồng đã bảo: “Thôi nhé, mẹ đang bận” rồi tắt máy “cái bụp”, Hoa chưng hửng và cảm thấy ngày càng xa cách với mẹ chồng hơn. Cô cảm thấy sợ mỗi khi nói chuyện với mẹ chồng và cả nhà chồng.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như Tết năm nay vợ chồng cô không về muộn. Vì công việc của cả hai vợ chồng phải đến ngày 28 âm lịch mới được nghỉ nên sáng 29, Hoa và chồng mới bắt xe về quê.

Đi cả ngày đường, xe lại chen chúc vì ngày Tết đông khách, Hoa mệt lắm. Cô thầm nghĩ về nhà sẽ nghỉ ngơi một chút rồi làm. Vậy nhưng, vừa đặt hành lý xuống sân, mẹ chồng đã đi ra nhìn cô bằng vẻ mặt khó chịu rồi xuống bếp làm mà chẳng nói câu gì.

Bố chồng chỉ đánh tiếng: “Rửa tay rồi xuống phụ mẹ đi con”. Hoa run lắm. Lần đầu làm ăn Tết ở nhà chồng đã bị mẹ chồng tỏ thái độ rồi.

Cô vội vàng thay đồ, xuống bếp làm trong khi Tùng, chồng cô thì nằm xoài trên giường kêu mệt.

Vừa xuống bếp, mẹ chồng Hoa đã lớn tiếng nói: “Về giờ này thì làm gì nữa. Chẳng có dâu ai như dâu nhà này. Chắc muốn bố mẹ chồng cơm bưng nước rót hầu hạ nữa đây”. Chưa kịp thanh minh, mẹ chồng cô đã tuyên bố, tối đêm giao thừa sẽ họp gia đình luôn.

Đúng như lời mẹ chồng tuyên bố, đêm giao thừa, các anh chị nhà chồng đều tập trung về đông đủ cả.

10 giờ đêm, mẹ chồng cô bắt đầu nói: “Mẹ gọi các con về đây họp mặt gia đình, vừa để cả nhà cùng ăn cỗ đón năm mới, vừa để bàn chuyện về trách nhiệm làm con, đặc biệt là con dâu. Đã làm dâu thì phải lo cho nhà chồng. Cô Hoa đừng có viện cớ công việc này nọ để trốn tránh việc nhà. Cả năm chỉ có một cái Tết thôi”.

Hoa đỏ bừng mặt, cô chẳng thể lên tiếng giải thích vì ở quá xa và vì công việc bận rộn. Cô cố kìm nén cảm xúc nhưng rồi nước mắt lưng tròng vì uất ức và chán nản. Tùng, chồng cô, mặc dù thấy vợ bị mẹ quát trước mặt mọi người nhưng cũng không nói nửa lời để bảo vệ vợ. Hoa càng thất vọng hơn khi mới làm dâu chưa tròn năm đã sống trong cảm giác nặng nề, mệt mỏi như thế nào. Cô thầm ước, giá như mình tìm hiểu kỹ hơn hẵng cưới thì đâu đến mức phải khổ sở như thế này…

Châu Anh

Source : giadinh[dot]net[dot]vn
Previous
Next Post »